Đuyên Hồng

NGƯỜI SAO NỠ


 

Người sang vội, dường ta mơ cũng vội
Gót chân hồng chưa kịp ướm bàn chân
Khoảng trời cũ, mưa dầm trên ký ức
Vui bên người chút ảo mộng xa xăm...


Chưa kịp hứa một lần trang giấy trắng
Đôi mắt tìm chưa kịp ngắm nông sâu...
Ta và người... thế kỷ dài im lặng...
Ta tìm người... người ở tận nơi đâu..?


Người sang vội... người đành xa sao hỡi
Khung trời vàng mây dựng bóng hình quen
Người đi vội... người ơi sao nỡ hỏi
Tim nghe buồn, môi đắng, lệ càng hoen..!


Người gõ cửa... một lần... đêm dài vắng
Bao canh tàn ngọn gió vẳng bên tai...
Người sao nỡ để chiều vàng im nắng
Đông dậy hồng… sáng ngẳt giọt sương mai...


Saturday, May 08, 2010

Được bạn: HB 10.05.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NGƯỜI SAO NỠ"